Đức Mẹ Tuyết – Tước hiệu của sự chỉ dẫn thiêng liêng và lòng sùng kính vững bền
Trong lịch sử phong phú của Giáo hội Công giáo, mỗi tước hiệu của Đức Mẹ đều gắn liền với một mầu nhiệm thiêng liêng và một sự kiện đặc biệt. Trong số đó, Đức Mẹ Tuyết, tiếng Ý là Madonna della Neve, là một trong những tước hiệu cổ kính và giàu biểu tượng nhất, gắn với phép lạ tuyết rơi giữa mùa hè và lòng vâng phục thánh ý Thiên Chúa qua sự chỉ dẫn của Mẹ Maria.
Vào thế kỷ thứ tư, dưới triều đại Đức Giáo hoàng Liberius (năm 352 đến năm 366), có một cặp vợ chồng quý tộc La Mã giàu có nhưng không có con. Trong lòng, họ khao khát được hiến dâng toàn bộ tài sản để tôn vinh Thiên Chúa theo cách xứng đáng nhất. Họ đã tha thiết cầu nguyện cùng Đức Mẹ Maria, xin Người chỉ cho họ biết phải làm gì để thực hiện điều đó.
Đêm mùng 4 rạng ngày 5 tháng 8 năm 352, cả hai vợ chồng đều mộng thấy Đức Mẹ hiện ra và nói rằng: hãy xây một ngôi đền thờ dâng kính Mẹ tại nơi sẽ xảy ra một dấu lạ. Cùng lúc đó, Đức Giáo hoàng Liberius cũng có một giấc mơ giống như vậy.
Sáng hôm sau, giữa cái nắng gay gắt của mùa hè La Mã, một điều kỳ diệu đã xảy ra: tuyết trắng phủ xuống một phần của đồi Esquiline. Đây là hiện tượng chưa từng có trong lịch sử. Đức Giáo hoàng lập tức cùng giáo dân rước đến nơi tuyết rơi, và ngài đã dùng cuốc vạch dấu khu đất theo hình dáng tuyết phủ để làm nền móng cho ngôi đền thờ. Đó chính là nơi khởi đầu của Vương cung Thánh đường Đức Bà Cả, tiếng Ý là Basilica di Santa Maria Maggiore (nhathoconggiaovietnam.com), một trong bốn đại thánh đường của thành Rôma, đồng thời là ngôi đền đầu tiên tại phương Tây được dâng kính Đức Trinh Nữ Maria.
Từ sự kiện thiêng liêng ấy, tước hiệu Đức Mẹ Tuyết được tôn kính rộng rãi trong Giáo hội. Kể từ thời Trung Cổ cho đến thế kỷ mười tám, số lượng nhà thờ và nguyện đường mang danh hiệu này gia tăng nhanh chóng. Riêng tại nước Ý, hiện có khoảng 152 công trình được dâng kính Đức Mẹ Tuyết, đặc biệt tập trung tại các vùng Piemonte, Lombardia và Campania của Italy.
Sưu tầm & biên soạn